Y bất chợt cúi đầu, hàng mi dài khẽ che đi ánh mắt, khiến người ta không nhìn thấu được cảm xúc trong đó. Đôi môi y hé mở, nhẹ nhàng cắn lên cánh môi hồng hào của nàng.
Lan Nhứ khẽ rên một tiếng.
Tuất Đình còn muốn cắn thêm lần nữa nhưng nàng đã đỏ bừng mặt, lập tức vùi đầu vào gối: “Không thèm để ý anh nữa!” Như một chú chim sẻ trắng bị hoảng sợ, toàn thân xù lông thành một cục tuyết nhỏ, vùi đầu vào trong đôi cánh, không lên tiếng.
Tuất Đình: “...”
Y đành phải buông tay, chờ con chim nhỏ tự bình tĩnh lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây