Ánh mắt Tuất Đình sâu thẳm, chàng thiếu niên cúi đầu. Đôi môi y trước tiên lướt qua khóe môi nàng, sau đó nhẹ nhàng dịch chuyển, chạm lên cánh môi mềm mại ấy, khẽ cọ xát.
Đây là cách động vật đánh dấu, ghi nhớ hương vị của đồng loại.
Bốn cánh môi khẽ chạm, mềm mại và ấm áp. Chúng quấn quýt, mơn trớn, hòa quyện vào nhau. Hương thuốc nhè nhẹ từ bột đánh răng còn vương vấn, len lỏi vào hơi thở của cả hai.
Y khẽ động mi mắt, giọng trầm thấp thì thầm: “Cô cũng trúng kế rồi.”
Lan Nhứ: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây