Được rồi. Lan Nhứ thừa nhận, điều đó khiến lòng người không khỏi suy nghĩ lệch lạc.
Nàng dịu giọng nói: “Chỉ cần cởi áo ngoài thôi, đừng cởi hết.”
Tuất Đình biết nàng thích nhìn y mặc quần áo.
Dù rất không quen, nhưng y vẫn giữ lại lớp áo trong rộng rãi màu trắng, không cởi ra nữa
Lan Nhứ vừa thở phào một hơi, lại phát hiện mình mừng hơi sớm. Khi Tuất Đình bước lên giường, cổ áo bị kéo lệch một chút, xương quai xanh và lồng ngực y lướt qua tầm mắt nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây