Nàng âm thầm thở phào, nhẹ giọng nói: “Ta muốn cởi áo, anh giúp ta lau lưng, giống như vừa rồi vậy.”
Tuất Đình gật đầu, nhận lấy mảnh vải.
Lan Nhứ cởi đai lưng, trút xuống hai lớp quần áo, lộ ra tấm lưng mảnh mai. Eo nàng mềm mại uyển chuyển, làn da trắng mịn không tì vết, lại vì đổ quá nhiều mồ hôi mà càng thêm trơn mịn, óng ánh như ngọc.
Hai sợi dây đỏ của yếm giao nhau nơi bả vai, thắt thành một chiếc nơ bướm nổi bật. Mỗi nhịp thở khẽ của nàng, nút thắt ấy cũng run rẩy theo, tựa như vỗ cánh muốn bay lên, thiêu đốt ánh nhìn của y.
Mí mắt Tuất Đình hơi động, y nín thở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây