Bọn họ tiếp tục tiến về phía trước.
Chưa đầy nửa canh giờ sau, từ xa xa, họ đã có thể thấy được những làn khói bếp tỏa ra từ thị trấn dưới chân núi. Dù nhìn có vẻ gần, nhưng thực ra vẫn còn xa.
Có điều so với trước đây, đã là một bước tiến rất lớn.
Lan Nhứ nhỏ giọng vui mừng reo lên: “Sắp đến rồi! Việc đầu tiên ta làm sẽ là... tắm nước nóng!”
Tuất Đình nheo mắt, trong đáy mắt đen nhánh phản chiếu hình ảnh những căn nhà nhỏ bé xa xa, chẳng khác gì một vết mực nhỏ bằng móng tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây