Ninh Nguyệt nói: “Tớ đi được chứ, bên phòng thí nghiệm là công việc của tớ, chắc chỉ mất hai ba tiếng thôi, không bận lắm đâu.”
Hạ Diệp nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, sau đó lịch sự quan tâm hai cô gái còn lại, thỉnh thoảng kể về những điều mắt thấy tai nghe ở Mỹ, bữa trưa diễn ra khá vui vẻ.
Sau khi ăn trưa xong, Mã Lệ San cười hì hì kéo Ninh Nguyệt lại buôn chuyện: “Tớ bảo này, có phải bạn cậu thích cậu không đấy?”
Ninh Nguyệt lắc đầu: “Tớ với cậu ấy học chung một năm cấp ba, số lần nói chuyện còn không bằng hôm nay, sao có chuyện cậu ấy thích tớ được?”
Lâm Tranh đang bôi kem dưỡng da tay, nghe vậy liền nhìn Ninh Nguyệt bằng ánh mắt như nhìn đứa ngốc: “Cậu ngốc thật hay giả vờ thế? Chưa kể đến việc cậu ta ngồi cạnh cậu trong lớp nhé, cậu cứ cho là cậu ta mới về nước, muốn thân thiết với bạn cũ đi. Ra ngoài ăn cơm, cậu ta nhét cậu lên ghế phụ luôn, lúc ăn thì mắt dán chặt vào cậu, cậu gắp thêm hai miếng rau thôi mà cậu ta đã gắp cho cậu mấy lần, nếu cậu ta không thích cậu thì tớ chặt đầu cho cậu đá bóng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây