Xuyên Nhanh Khởi Động Cẩm Lý Vận

Chương 50:

Chương Trước Chương Tiếp

“Chuyện này à, đều là hiểu lầm thôi. Tại tôi có quen với đại tiểu thư nhà họ Nhan, nghe kể về chuyện của hai người thì mình cứ nghĩ là gia đình cậu muốn cậu sống tốt hơn nên trong lòng bất bình, mới lỡ lời nói thêm vài câu.”

Ninh Nguyệt nghĩ thầm: Dù có nói với ai thì cũng chẳng ai tin đâu!

“Tôi không tin nếu không có Nhan Thanh Thanh thì anh sẽ vô cớ vu khống tôi. Nếu anh thừa nhận thì vụ án này còn dễ giải quyết, tôi có thể cân nhắc việc hòa giải ngoài tòa. Nếu anh không thừa nhận thì chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa thôi.”

Mắt Phó Phương Mậu đỏ hoe ngay lập tức. Người có thể thi đỗ Thanh Hoa thì sao có thể là kẻ ngốc được?

Anh ta đã đắc tội Ninh Nguyệt rồi, không thể đắc tội thêm Nhan gia nữa, thế nên anh ta không thể bán đứng Nhan Thanh Thanh.

“Thật sự không ai xúi giục tôi cả, tại tôi nhiều chuyện quá nên mới lỡ lời vài câu thôi.”

Vị luật sư có hơi căng thẳng, sợ Phó Phương Mậu không giữ được mồm miệng. Anh ta nhận ra đối phương không đến để hòa giải mà là muốn moi thông tin từ Phó Phương Mậu.

Ninh Nguyệt thuận miệng hỏi một câu: “Nhan Thanh Thanh đã cho anh lợi ích gì?”

Phó Phương Mậu: Lợi ích gì cơ? Cho dù cô ta có cho thì anh ta cũng không dám nhận! Lúc đó anh ta nghĩ chỉ cần đại tiểu thư Nhan gia chịu nói tốt vài câu cho công ty của nhà anh ta trước mặt bố cô ta thì lợi ích chẳng phải sẽ đến sao?

“Thật sự không có gì cả. Cậu xem, tôi có được chút lợi lộc nào đâu, chúng ta lại còn là bạn học, cậu có thể giơ cao đánh khẽ tha cho tôi một lần được không?”

Ninh Nguyệt thật sự muốn nói với anh ta rằng tốt nhất anh ta đừng có mơ mộng nữa, trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!

“Chuyện này liên quan đến danh dự của mẹ tôi, vụ kiện này tôi nhất định phải theo đến cùng. Đã là người làm việc cho cô ta thì anh phải ngoan ngoãn chịu đựng thôi, đừng trách tôi.”

Nói xong cô liền đứng dậy rời đi. Những đạo lý lớn lao đó nói với loại người này cũng vô ích, cô cũng không có ý định cảm hóa thế gian, khiến ai nấy cũng trở thành thánh nhân. Tóm lại, Phó Phương Mậu đã đâm đầu vào thì đừng trách cô, cứ làm thôi!

Phó Thành Mậu và luật sư đều ngây người. Họ đến để thương lượng về việc bồi thường, đến để hòa giải, kết quả còn chưa nói được gì thì người ta đã bỏ đi, hơn nữa còn với một thái độ không khoan nhượng!

Vụ án này nhanh chóng được đưa ra xét xử. Vì bằng chứng đầy đủ nên trường học đã sắp xếp một vài sinh viên đến làm chứng cho Ninh Nguyệt. Trong suốt quá trình xét xử, mặt của Phó Thành Mậu tái mét.

Kết quả tuyên án cuối cùng là Phó Thành Mậu không chỉ phải công khai xin lỗi Ninh Nguyệt mà còn phải bồi thường một khoản phí tổn thất tinh thần. Thêm vào đó là phí luật sư, tóm lại khi rời khỏi tòa án, sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi.

Đương nhiên, điều khiến anh ta khó chịu không phải là chút tiền đó mà là danh tiếng của anh ta ở Thanh Đại đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Thắng kiện, tâm trạng của Ninh Nguyệt khá tốt. Nhưng so với cô thì tâm trạng của Nhan Thanh Thanh có thể nói là vô cùng tồi tệ.

Cô ta chỉ là cảm thấy khó chịu trong lòng nên muốn trả thù Ninh Nguyệt một chút thôi, kết quả cô ta vừa ra tay thì đã bị người ta đánh gãy tay ngay lập tức.

Điều đáng giận nhất là chuyện không thành lại còn bị người ta nắm được thóp. Cha con nhà họ Phó cứ bám lấy nhà họ Nhan, cắn xé một miếng thịt trên người nhà họ Nhan.

Quan trọng nhất là ánh mắt mà người nhà họ Nhan nhìn cô ta đã có chút khác lạ.

Tình cảm là thứ dễ bị phai nhạt nhất.

Việc thi đại học thất bại đã khiến người nhà có chút thất vọng về cô ta, thêm vào đó việc vào được Kinh Ảnh là nhờ gia đình quyên góp cho trường một khoản tiền lớn, còn phải nhờ vả không ít mối quan hệ. Lần này đối đầu với Ninh Nguyệt lại khiến nhà họ Phó bám lấy nhà họ Nhan, khiến Nhan tổng có cái nhìn không mấy thiện cảm về cô con gái này.

Trong lòng đã có ý kiến, hành động tự nhiên cũng sẽ thể hiện ra, điều này khiến Nhan Thanh Thanh cảm thấy vô cùng bất an.

Nhà họ Nhan là chỗ dựa của cô ta, nếu bố không còn yêu quý cô ta nữa thì cô ta còn có thể sống tốt được sao?

Không được, không thể tiếp tục như vậy, cô ta nhất định phải đạt được thành tựu nào đó để gia đình thấy được giá trị của mình!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)