Chỗ bị rạn xương chính là nơi anh ta bị đau đến ngã dúi dụi. Bác sĩ bó bột luôn cho anh ta. Những chỗ khác trên người cũng đau ê ẩm nhưng anh ta ngại về nhà sợ bị tra hỏi nên làm luôn thủ tục nhập viện.
Đến giờ anh ta vẫn còn nằm viện. Vốn dĩ anh ta hay la cà bên ngoài nên nhà họ Lạc vẫn chưa ai biết chuyện anh ta gây gổ với Hứa Ngạn Thăng rồi bị đánh nhập viện.
“Các cháu còn trẻ quá, chú Lạc đây chỉ muốn tốt cho các cháu thôi. Cả nhà chuyển về đây không phải tốt hơn sao? Nhà mình có thiếu gì đâu, người ngoài thì khó chứ với bố cháu chỉ là chuyện nhỏ.
Ta biết bố cháu trọng nguyên tắc nên chú Lạc sẽ giúp các cháu chuyện này.”
Hứa Ngạn Thăng không đáp lời, Ninh Nguyệt cũng mím môi cười. Ông cụ bèn gạt phắt đi: “Này Lạc Hùng, tư tưởng của cậu sai rồi đấy nhé, chú phải phê bình cậu mới được. Là quân nhân, là đảng viên, chúng ta phải luôn tự nhắc nhở bản thân, kiên quyết không được có tư tưởng đặc quyền. Chúng ta chỉ có nghĩa vụ đấu tranh với tư tưởng và hành vi đặc quyền chứ không có quyền được hưởng đặc quyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây