Mắt thấy cô sắp ngã vào trong ngực tên côn đồ kia, ai ngờ tay chân cô múa loạn, một tay lướt qua túi áo của tên côn đồ, có thứ gì đó chợt lóe lên, biến mất trong lòng bàn tay cô, băng đao trên chân khẽ nhấc, trong lúc hỗn loạn đá vào đầu gối tên côn đồ kia, thân thể tên côn đồ mất thăng bằng, cấp tốc ngã về phía sau, dưới tình thế cấp bách, hai tay hắn chụp vào hai bên, phân biệt bắt lấy cánh tay của hai người anh em, ba người lập tức ngã làm một vòng.
Nhưng mà tiếng kinh hô của Ninh Nguyệt còn không có dừng lại, cô một bên hô “Muốn ngã muốn ngã, mau tránh ra”, một bên hướng Lạc Vũ Hoài đánh tới, cô vốn định làm bộ lơ đãng dùng cùi chỏ đụng một cái tên lưu manh đứng ở bên trái hắn, thuận tiện đụng ngã hắn.
Nhưng cuộc đời, chính là thần kỳ như vậy, Tiểu Vô Tướng Công của cô vẫn không luyện ra được thành tích gì, sau khi kết hôn lại bởi vì hai người gần như là lúc nào cũng ở bên nhau, ngoại trừ lúc lên núi có thể vụng trộm vào không gian luyện một hồi ra, đại đa số thời điểm cô đều đã từ bỏ luyện tập, dù sao luyện nó ngoại trừ có thể làm cho khí lực của cô lớn hơn một chút ra thì cũng không có tác dụng gì.
Nào biết, hôm nay ở địa phương đặc thù như vậy, thời khắc đặc thù, tại lúc cô lập tức sẽ “không cẩn thận” đụng ngã một gã lưu manh, lòng bàn tay một cỗ lực đạo vô hình đánh ra, thẳng tắp hướng về phía Lạc Vũ Hoài đứng ở ngoài ba mét, chỉ nghe hắn kêu thảm một tiếng, “ầm” một tiếng liền ngã vào trên mặt băng.
Mà Ninh Nguyệt ở khí lưu kia bay ra thuận lợi liền vặn eo xoay chuyển phương hướng, tay lần nữa hướng phía trên thân một gã lưu manh đứng ở xa xa vỗ tới, thoạt nhìn giống như là bởi vì thân hình bất ổn cố gắng bảo trì cân bằng, quả nhiên, trong lòng bàn tay lại có một cỗ lực đạo bắn ra trúng chính giữa ngực tên côn đồ, hắn cũng theo gót Lạc Vũ Hoài, “rầm” một tiếng ngã sấp xuống trên mặt băng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây