Tạ Dữ Nghiên từ bên ngoài đi vào, vừa vặn nghe được một câu như vậy, nhất thời không biết nên giận hay nên cười.
Thời Bạch Lộ bình thường rất ngoan ngoãn ở trước mặt anh, thỉnh thoảng còn hay làm nũng, nhưng sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ anh giao, từ khi cậu được sinh ra, hai ba ba con hầu như ngày nào cũng ở bên nhau, anh chưa từng nghe Thời Bạch Lộ nói nói rằng anh “Con nhớ ba ba”, chỉ nghe cậu bé nói nhớ ma ma.
Hôm nay đã hơn mười giờ không gặp cậu bé, xem ra cậu quả thực đã rất sợ hãi.
Tạ Dữ Nghiên đi đến bên giường và vỗ nhẹ vào lưng Thời Bạch Lộ, cậu bé như cảm nhận được sự quan tâm của ba ba mình, cọ cọ vào người anh, sau đó ngoan ngoãn ngủ thiếp đi.
Thời Dư có chút lo lắng: “Trên đường con không ngừng nhớ anh, giờ đi ngủ cũng nói nhớ anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây