Nếu ông ta cấy gen của Thời Dư vào cơ thể mình…
Vừa nghĩ tới đây, Tô Hạo liền cảm thấy máu toàn thân đều đang sôi trào, ánh mắt bắt đầu thay đổi, tơ máu bao phủ tròng trắng mắt ông ta, chậm rãi che lại hai mắt.
Lan Lạc đem cái đầu nhỏ của Thời Bạch Lộ ấn lên vai mình, thấp giọng nói: “Ngoan ngoãn nhắm mắt lại, trước khi anh bảo em mở ra thì đừng mở mắt ra nhìn xung quanh, biết chưa?”
Thời Bạch Lộ nghiêng đầu, hứng thú nhìn Tô Hạo, đôi mắt đen láy của cậu hiện lên một tia tò mò: “Mắt của chú làm sao lại đỏ vậy? Chẳng lẽ là bị bệnh đau mắt đỏ?”
Cậu nói với chất giọng non nớt tràn đầy ngây thơ của trẻ con, không ai nghĩ trong lời cậu bé toàn là ác ý, mà chỉ nghĩ cậu bé nói chuyện quá đơn thuần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây