Bà cẩn thận giữ gìn cơ thể anh, hy vọng một ngày nào đó anh có thể trở thành người bình thường và gặp được người yêu mình.
Bây giờ xem ra, là ông trời đã chiếu cố đến anh.
Bóng tối lạnh lẽo đã qua đi, thứ chờ đợi anh là ánh sáng ấm áp.
Giáo sư Mai Lợi Tư suy nghĩ một chút, ghé vào bên tai Thời Dư thì thầm nói một câu, chỉ thấy vành tai cô càng thêm ửng đỏ, ý cười trên mặt cũng dần dần đậm hơn.
Tạ Dữ Nghiên khi tỉnh lại liền thấy Thời Dư đang ngẩn người ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, anh đã ngồi dậy cũng không phát hiện, gọi cô vài lần cô vẫn như đang đi vào cõi thần tiên, làm cho anh có chút lo lắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây