Lục Đông Ngôn thấy cậu thở dài với ý nghĩ không muốn lớn lên, không muốn kế thừa gia nghiệp, chỉ muốn tiêu tiền, nghiêm túc khẽ gật đầu.
Ai có thể nghĩ được, trong một lần xuất hiện nguy cơ dị tộc xâm lấn sẽ làm bọn họ ngoài ý muốn trở thành đồng đội, lại có thể cùng nhau đi xa như vậy, có cảm giác ràng buộc không thể tách rời.
Đời này của cậu may mắn nhất hẳn là lựa chọn ở Hải Lam Tinh đọc sách, sau đó gặp được nhóm người này, cùng bọn họ trở thành bạn tốt không giấu nhau chuyện gì.
Thời Dư cũng không muốn đem hôn lễ của mình cho tiết lộ cho mọi người đều biết.
Tạ Dữ Nghiên cũng nghĩ vậy, anh cũng coi như là một người đã chết, nhưng cũng không cố tình giấu đi sự tồn tại của bản thân, không ít người biết anh vẫn còn sống, lại hiểu rõ trong lòng mà không nói ra cũng không có ý dò hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây