Sự háo hức trong mắt Cố Tiền Khiêm lập tức biến mất, lần trước cậu suýt nữa đã bị Thời Dư cho nổ đầu, nếu cậu ta chạy không đủ nhanh thì chắc cỏ trên mộ đã cao 3 mét rồi.
Vẫn… Vẫn là quên đi thôi.
Thời Dư không biết rằng có hai cái loa nhỏ ở tầng dưới thì thầm, vì vậy cô đặt tay lên cánh cửa, nỗ lực khóa nó lại.
Cuối cùng cũng không ai có thể làm phiền nữa rồi!
Trong mắt cô hiện lên một tia vui mừng, nhưng Tạ Dữ Nghiêu đang ôm cô lại đột nhiên buông ra, chậm rãi cởi áo ngoài, ngồi xuống bên cạnh giường bệnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây