Phong Hiểu mặc quân phục màu lam bạc mở cửa bước vào, thấy vẻ mặt Thời Dư sống không còn gì luyến tiếc, nhướng mày hỏi: “Không phải nói vết thương đã không còn nghiêm trọng nữa sao? Sao giờ lại như cá chết thế này?”
Dùng từ cá chết để hình dung cô quả không sai, lúc biết tin Thời Dư bị thương hôn mê cậu ta bỏ lại tất cả vội vàng chạy đến bệnh viện.
Đến lúc nhìn thấy Thời Dư đang hôn mê trong khoang trị liệu, cậu không biết dùng từ nào để diễn tả tâm trạng mình lúc đó.
Phong Hiểu bỗng ý thức được, Thời Dư cũng không phải là vô địch, cô cũng chỉ là con người, cô rất mạnh nhưng cũng sẽ có lúc bị thương, mà bọn họ luôn là theo bản năng xem nhẹ nó, biến cô trở thành một chiến thần không gì không làm được, biến cô trở thành tín ngưỡng.
Bởi vậy, cậu thầm đưa ra quyết định từ tận đáy lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây