Sau khi Phong Hiểu thông báo rằng cơ thể của Thời Dư đã hoàn toàn hồi phục, cô vẫn tiếp tục ngồi trên giường và ăn bánh ngọt nhỏ, ăn xong lại nằm.
Lúc Lục Đông Ngôn mở cửa đi vào vừa lúc nhìn thấy cô đang nằm, trên trán anh lập tức xuất hiện vài vạch đen: “Đừng nằm nữa, Tạ chỉ huy muốn gặp chúng ta.”
Ngay khi nghe thấy câu “Đừng nằm nữa” Thời Dư lập tức nhắm mắt lại , đến khi nghe được ba từ “Tạ chỉ huy”, cô cẩn thận suy nghĩ xem người này là ai, sau đó ‘bụp’ một tiếng ngồi bật dậy: “Chính là Tạ chỉ huy mà tôi biết ư?”
“Nếu Tạ chỉ huy mà cậu đang nghĩ đến là Thiếu tướng Tạ Dữ Nghiên, thì đúng là như vậy.” Đây là lần đầu tiên Lục Đông Ngôn thấy cô phản ứng nhanh như vậy, anh không nhịn được nhướng mày nhìn cô.
Thời Dư ồ lên một tiếng, bắt đầu xuống giường đi giày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây