Khi nói những lời này, Phong Hiểu có cảm giác hơi chột dạ, nhưng anh ấy không biết phải giải thích tình hình hiện tại là thế nào.
“Còn thiết bị kiểm tra nào khác không? Cái này không thay được sao?” Lục Đông Ngôn xoa cằm gợi ý.
“Không được, đây là cái chính xác nhất rồi đấy, cho nên tôi không thể xui xẻo đến mức tình cờ mua trúng một cái bị hỏng như vậy chứ?” Phong Hiểu cũng bắt đầu nghi ngờ có phải nó đã hư rồi hay không.
Thời Dư chớp chớp đôi mắt to tròn xoe, nói với vẻ do dự: “Tình hình bây giờ là thế nào? Các cậu có thể đừng đánh đố trước mặt tôi được không?”
Có lẽ là do thuốc phục hồi tinh thần lực đã phát huy tác dụng nên đầu cô không còn đau như lúc trước nữa, một cảm giác mát lạnh lan tỏa trong cơ thể làm cho cơn đau cũng dần giảm đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây