Nếu không anh đã…
Thật ra anh đã sẵn sàng chuẩn bị cho cái chết.
Yến Bạch từ từ há miệng, một hồi lâu sau mới từ trong cổ họng khô khốc đứt quãng thốt ra mấy chữ: “Tạ… Tạ… Lập Khâm, không… chết..”
Thanh âm cậu ta khàn khàn, mỗi một chữ đều nói ra vô cùng rõ ràng.
Ánh mắt Tạ Dữ Nghiên bình tĩnh, cũng không quá kinh ngạc, khi Yến Bạch còn định tiếp tục, anh thấp giọng nói: “Tôi đoán được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây