Cô ấy cũng không nói là ước định gì, sau khi Thời Dư lại ôm cô ấy đi vài bước, cô ấy vịn vào Thời Dư mượn lực chậm rãi đứng trên mặt đất.
Gió biển thổi qua làn váy rộng thùng thình của cô ấy, mùi máu tươi trộn lẫn với gió biển tanh mặn, mùi máu càng ngày càng nhạt.
Hạ Lệ Na buông tay Thời Dư chậm rãi đi về phía trước, mấy người theo tầm mắt của cô ấy nhìn qua mới phát hiện bên cạnh một tảng đá lớn trên vách đá có một bia mộ.
Nói bia mộ thì không chính xác cho lắm, đó là một đài tưởng niệm, tưởng niệm những người gặp nạn ở đây.
Hạ Lệ Na cố hết sức đi tới đài tưởng niệm, từ trên cổ kéo ra một sợi dây chuyền, trên sợi dây khắc hình trái tim chạm rỗng, bên trong là một đóa hoa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây