Lạc Hạ Từ gật gật đầu, cũng không biết vì cái gì, khóe mắt lại có chút chua xót.
Cậu nghĩ, từ trước đến giờ chỉ có một mình cậu đi trong bóng tối, cuối cùng cũng có người bạn bước ra từ trong ánh sáng đưa tay ra với cậu.
Lạc Hạ Từ đột nhiên dang tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy Thời Dư.
“Lạc Lạc! Lạc Lạc.....” Cố Tiền Khiêm vừa hét vừa lao vào, vừa vặn nhìn thấy một màn này, âm thanh trong họng như bị nghẹn lại.
Cậu chớp chớp mắt, sau đó quay đầu đi, che miệng ho nhẹ một tiếng: “Lạc Lạc, cậu không thể nhân lúc không có ai mà đi vào, Cá là người của Tạ gia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây