Phong Hiểu nhất thời không nói nên lời, thấy cô lấy một chiếc bánh ngọt ra ăn, cậu đau lòng nhắm mắt lại, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh cô, thản nhiên vươn tay ra.
Nếu đã không thể thuyết phục được cô, vậy cậu đành phải cùng cô hợp lực, dù sao đây cũng không phải mới lần một lần hai.
Thời Dư lấy ra một chiếc bánh ngọt từ túi không gian, vô cùng miễn cưỡng đặt nó vào lòng bàn tay đang chìa ra kia.
Phong Hiểu không chút khách khí lấy ngọt lại: “Cậu có thể nghiêm chỉnh hơn được không? Cậu hiện tại đã là Nguyên soái của Liên bang! Nếu bộ dạng đói đến nỗi có thể ăn bất cứ lúc nào này của cậu bị truyền ra ngoài, mọi người sẽ cho rằng Liên bang không trả lương cho cậu đấy!”
Thời Dư hừ lạnh một tiếng, chuyện khác còn có thể đàm phán, riêng bánh ngọt cô lại yêu cầu lại rất khắc nghiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây