Thế nhưng những người đang đứng trong phòng bệnh dường như không một ai nghe thấy, hoặc là trầm mặc, hoặc là kiểm tra cơ thể cho Lục Đông Ngôn.
Thời Dư không nói một câu nào, nhưng lại dùng hành động thực tế cảnh cáo Lục Tây Vọng, tốt nhất là đừng giở trò nữa.
Thần sắc của Lục Tây Vọng không vì hành động của cô mà có bất kỳ thay đổi nào, giống như người bị Thời Dư giẫm lên không phải Tề Hạ - người đã đi theo bên cạnh anh ta từ khi anh ta bắt đầu tham gia chính trị, mà là một thứ đồ bỏ đi không quan trọng.
Phong Hiểu và Cố Tiền Khiêm đưa mắt nhìn nhau, Cố Tiền Khiêm đuổi theo Thời Dư, Phong Hiểu ở lại, đi đến bên cạnh Thời Tắc, thấp giọng nói: “Tiến sĩ, để con giúp chú.”
Ánh mắt Thời Tắc nhìn Thời Dư đi ra ngoài mà không nói một lời nào, thấy cô đi rồi, không nhịn được đưa tay đỡ trán, con bé này quên mất ông rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây