Anh, gặp được thần linh của mình.
“Anh ấy nói, nhóc đáng thương từ đâu đến?” Lục Tây Vọng nói rồi cười lên, trong mắt có chút hoài niệm.
Lục Đông Ngôn im lặng.
Cậu chưa từng nghe Lục Tây Vọng kể về quá khứ của mình, trong trí nhớ của cậu, tuổi của hai anh em họ chênh lệch rất lớn, cậu đã từng hỏi cha mẹ đang ở đâu, nhưng chưa bao giờ có được câu trả lời, nên đành để chuyện này ở đáy lòng.
Khi dần lớn lên, thì vấn đề này hình như cũng không còn là vấn đề nữa, không còn quan tâm như hồi nhỏ nữa, cũng không muốn làm Lục Tây Vọng phải khó xử, nên đã dứt khoát để vấn đề này sang một bên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây