Lạc Hạ Từ không thích hồng trà, cậu dựa vào ghế, nhìn bầu trời xanh bao la, nói: “Đương nhiên là có người cố ý.”
Biska có chút kinh ngạc quay lại nhìn cậu ấy, Lạc Hạ Từ cam chịu nghiêng đầu cười nói: “Kurt không phải hung thủ sao? Đó là chuyện ngoài ý muốn sao?”
Diễn tốt thật! Đúng là bộ mặt của kẻ sát nhân.
Biska dần hạ mi mắt xuống, nói nhỏ: “Cậu so với trước kia thật sự thay đổi rất nhiều.”
“Chúng tôi đều vậy.” Lạc Hà Từ thở dài đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây