Mà lúc này, Kurt đang nắm trong tay một con dao găm định tiến đến thì bị một người hộ vệ khác bắt lấy hai cánh tay giữ lại ở phía sau.
Anh ta liên tiếp giãy giụa mà không để ý tới con dao găm phía trước vì đã đâm phải người nên vẫn còn vương máu. Bởi giãy giụa quá mạnh và liên tiếp mà phát ra tiếng “lạch cạch lạch cạch”. Máu ở dao bắn tung tóe trên mặt đất và bắn lên trang phục của anh ta, từ đó lưu lại một đường máu dài.
Có vẻ như anh ta không phát hiện ra là đang có người đến, vừa giãy giụa vừa la hét: “Suriel! Mày chỉ là một tên ăn mày còn dám ở trước mặt tao mà diễu võ giương oai sao? Ai cho mày lá gan đó?”
“Tất cả mọi thứ mày có bây giờ đều là do tao ban cho, mày còn dám mở miệng châm chọc tao? Đã thế hôm nay tao để cho mày đi gặp người cha đã chết của mày!” Kurt nói với giọng điệu đe doạ.
Thời Thượng tựa vào bàn, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn, nghe anh ta nói vậy thì cậu liền lên tiếng: “Kurt, cho dù mày có mắng tao như thế nào cũng được, điều đó không quan trọng, nhưng mày có tư cách gì để nhắc đến cha tao? Bệ hạ có biết mày nói như vậy không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây