Thời Dư muốn hỏi lại, nhưng cửa phòng bị gõ, cô theo bản năng nhìn sang, thấy một người phụ nữ ở cửa, bà ấy đang ngồi trên một chiếc ghế ... Không, chính xác hơn thì nó là một cái xe lăn.
Bà ấy hình như bị mù, đôi mắt không hề có tiêu cự khi nhìn xung quanh.
Thời Dư bất ngờ nhìn thấy ngoại hình của bà ấy, còn chưa kịp phản ứng, miệng đã nhanh hơn não gọi: “Thời Tiếu?”
Nghe thấy tên cô gọi, thanh niên và người phụ nữ ngồi trên xe lăn đều bất ngờ.
“Chị, chị biết dì Thời?” Cậu lắp bắp, trong giọng nói đã mất đi vẻ cảnh giác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây