Thời Dư còn chưa từng nhìn thấy ai gầy như vậy, có lẽ từ lúc mới sinh ra đã không được ăn uống đầy đủ.
“Nhóc là ai?” Cô suy nghĩ một lúc vẫn quyết định hỏi.
Cậu bé cẩn thận đặt chiếc cốc lên bàn, sau đó mới nói: “Em tên là Thời Hạ!”
Giọng nói rõ ràng và lanh lảnh, khi nói cậu bé còn ưỡn ngực, như nói ra tên mình là một điều gì đó rất đáng tự hào.
“Thời Hạ?” Thời Dư lặp lại cách phát âm tên cậu bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây