Thời Dư nhìn vẻ mặt Cố Minh Trạm tái nhợt, trong lòng yên lặng cầu nguyện cho anh một câu người tốt sẽ được đền đáp. Ngay lúc đó, ở bên cạnh truyền đến tiếng kêu thất thanh, nghe như tiếng con lợn bị giết.
Mọi người đều nhíu mày nhìn qua, thì thấy người đàn ông kia, giơ bàn tay không có ngón trỏ vừa thở mạnh vừa hét, nhân viên y tế đứng ở trước mặt ông ta nhíu mày thật mạnh, rõ ràng không thích biểu hiện như vậy của ông ta.
Tô Kiếm Hành ở bên cạnh giúp đỡ nhân viên y tế đè tay ông ta cũng lộ vẻ mặt ghét bỏ.
Ngay sau đó Tô Kiếm Hành thấy nhóm người Thời Dư đứng ở bên cạnh, mắt anh ta sáng lên khi thấy cô, muốn đi lại đó nói gì, nhưng Lục Đông Ngôn kéo Thời Dư đi trước.
Phong Hiểu đi theo đến phòng cấp cứu, Thời Dư và Lục Đông Ngôn cầm túi không gian của cậu ta đi giao nhiệm vụ, túi không gian của mọi người đều đầy. Đúng lúc thượng uý Lâm Tạ cũng ở chỗ đăng ký vật tư, thấy nhóm Thời Dư đi vào, liền cười tủm tỉm nói: “Mọi người đã về rồi, trên đường có gặp nguy hiểm gì không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây