Phong Hiểu im lặng liếc cô một cái: “Đây là lần thứ mấy trong ngày cậu lẩm bẩm câu này rồi?” Lỗ tai cậu ta sắp mọc kén rồi.
“Bây giờ còn nghĩ linh tinh, không bằng cậu làm việc nhanh lên, để còn sớm trở về nằm chết.”
Ở cùng Thời Dư nhiều ngày như vậy, Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu đã hoàn toàn biết rõ thói quen thích làm cá mặn của cô, nếu cô có thể nằm trong lều vải thì tuyệt đối không chui ra, có thể làm cá mặn thêm một phút thì tuyệt đối sẽ không ép bản thân đi huấn luyện nhiều thêm một phút.
“Cái gì mà gọi là nằm chết? Cá mặn chỉ nằm ngửa!” Thời Dư thấy cái túi không gian trong tay mình cũng nhét được kha khá rồi, cô vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn xung quanh , bỗng nhiên đôi mắt cô sáng lên.
A a a! Bánh ngọt! Là món cô yêu thích nhất!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây