Ngải Lệ Nhĩ đúng là được nuông chiều nhưng cô ấy cũng không phải đồ đần, cô ấy vừa vào phòng nghỉ đã bị người ta đánh bất tỉnh, lại nhìn thấy thi thể trên đất nên rất nhanh đã biết có người muốn mạng của cô ấy.
Thời Dư không cần nhiều lời, Ngải Lệ Nhĩ đã tự mình bổ não một đống rồi bị cô dắt mũi dẫn đi nên mới có một màn vừa rồi.
“Lạc Lạc, cậu vì sao lại đi đến chỗ đó?” Lục Đông Ngôn nói trọng điểm.
Cơ thể Lạc Hạ Từ cứng đờ, một lúc sau mới khàn giọng nói: “Có người uy hiếp mình, muốn mình dẫn Cá đến đó.”
Con ngươi Lục Đông Ngôn mở lớn, Phong Hiểu và Cố Tiền Khiêm cũng trợn mắt không thể tin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây