Tay của Tư Trạch Nhĩ dừng một chút, nhìn thấy ngải Lệ Nhĩ đưa tay chỉ vào Thời Dư, oán hận nói: “Chính là bọn họ!”
Khung cảnh theo đó mà yên tĩnh lại, những người đi theo Tư Trạch Nhĩ lập tức nhìn chằm chằm hai người.
Một giây sau, Ngải Lệ Nhĩ lại nói: “Là bọn họ đã cứu em, vừa rồi có người nói với em là Tư Trạch Nhĩ Ca Ca đang ở đây, nhung khi em tới thì không nhìn thấy anh, vừa định rời đi thì đã bị người bịt miệng kéo vào trong phòng nghỉ, đối phương cầm dao găm muốn giết em, là Thời Dư nghe thấy động tĩnh nên xông vào mới cứu được em.”
“Tư Trạch Nhĩ Ca Ca, anh không biết đâu vừa nãy em suýt chút nữa bị hù chết rồi, em cứ tưởng sẽ không được gặp lại cha và các anh nữa.”
Ngải Lệ Nhĩ nói là sắp bị hù chết nhưng trên mặt lại không có bao nhiêu sợ hãi, cô ấy lại lâng váy đi đến sau ghế sa lon, chỉ chỉ mặt đất: “Chính là người này, anh ta đã chết, Tư Trạch Nhĩ Ca Ca, anh nhất định phải thay em điều tra rõ ràng xem rốt cuộc là ai muốn giết em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây