Thời Dư rất ghen tị.
Cô chăm chú nhìn chằm chằm vào Lan Lạc, Lan Lạc cũng không thèm cho cô một ánh mắt, chỉ mải mê nghịch tóc.
Tạ Dữ Nghiên thấy vậy, nghĩ là cô muốn chơi với Lan Lạc nên lấy cậu ta xuống khỏi vai mình, đưa đến trước mặt Thời Dư mặc kệ việc cậu ta rất chống cự.
Thời Dư nhìn cái người chỉ to bằng bàn tay được đưa đến trước mặt mình, cười cười dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt của cậu ta, cảm giác mềm mại khiến cô yêu thích không buông tay.
Lan Lạc ôm chặt ngón trỏ của cô, vẻ ghét bỏ trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia cũng sắp tràn ra ngoài rồi, cậu ta vội vàng thoát khỏi tay cô, đập cánh bay một vòng rồi ngồi trên đỉnh đầu Thời Dư, cầm lấy tóc của cô mà chơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây