Yến Bạch nghe cô nói vậy thì giật giật khóe miệng, cậu ta bình tĩnh lại nhìn thẳng Thời Dư hỏi: “Sau đó thì sao?”
Thời Dư giơ mu bàn tay lúc trước bị xước nhưng bây giờ đã khỏi hẳn ra trước mặt Yến Bạch: “Hiểu chưa?”
“Chỉ là một vết thương nhỏ.” Yến Bạch nhíu mày.
“Vậy cậu không biết rồi, lúc trước Bạch Trang dùng trăm phương ngàn kế muốn lấy máu của tôi, vụng trộm không được đành phải đánh luôn trực diện.”
“Trải qua một lần như vậy thì dù có là người ngu cũng sẽ phải cảnh giác hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây