Tạ Dữ Nghiên lắc đầu nói: “Tôi không biết nhiều về đời tư của Lan Lạc, chẳng qua lúc tôi được sinh ra anh ta đã ở trong hình dáng một chàng trai trẻ, thỉnh thoảng anh ta còn có thể biến thành diện mạo của người đối diện, còn về phần điều kiện và cách thức để làm được điều đó thì tôi không biết.”
Thời Dư nghe anh nói như vậy thì kinh ngạc chớp mắt: “Người này tám chín phần là trùng tộc, không lẽ từ nhỏ anh đã sống với trùng tộc?”
Một tia cảm xúc kỳ lạ chợt lướt qua mặt Tạ Dữ Nghiên khiến Thời Dư không hiểu lắm, theo trực giác, cô cảm thấy anh có chút buồn bực, mặc dù tò mò nhưng vẫn nói tiếp: “Chừng nào anh muốn nói thì hãy nói, em cũng không quá tò mò đâu.”
Bốn chữ “khẩu thị tâm phi”* gần như trào ra khỏi mắt cô.
*Khẩu thị tâm phi: miệng thì nói vậy nhưng tâm lại không phải vậy, ngoài miệng nói một đằng trong lòng lại nghĩ một nẻo. Lời và tâm hoàn toàn trái ngược.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây