Xuyên Không: Tôi Trở Thành Chiến Thần Ở Tinh Tế

Chương 21:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng một lúc sau, Thời Dư phát hiện con đường ngầm đang thay đổi, bàn đạp bay của hai người đi qua một ngã tư, máy móc phía sau bắt đầu chuyển động, con đường họ đi qua đã biến mất.

Sau khi đi qua mấy ngã tư liên tục, nó đều giống nhau, cô nhìn loanh quanh.

Anh đẹp trai... đang điều khiển toàn bộ hệ thống trung tâm con đường ngầm này?

Thời Dư đang nghĩ lại, thì phát hiện bàn đạp bay dưới chân cô đã đạt đến tốc độ nhanh đến mức cô không còn nhìn rõ con đường đi nữa.

Mà bên người cô, không có cảm giác gió thổi qua.

Thời Dư một lần nữa lộ ra ánh mắt chưa trải việc đời của mình, cô suy nghĩ một lúc lâu, vẫn không thể hiểu được tại sao hai người họ bay nhanh đến phía trước như vậy mà không có gió thổi qua, bàn đạp bay bắt đầu giảm tốc độ.

Chỉ trong vài phút, Thời Dư nghe từ câu 'đi lên' thành câu 'đi xuống'.

Cô vội vàng ‘a’ một tiếng, nhảy xuống bàn đạp bay.

Nơi mà hai người họ đến là một sân ga cực kỳ rộng rãi, tất cả những đồ vật được để ở đây đều có logo của Trạm Chuyển Phát Nhanh Hải Lam Tinh.

Những người máy phụ trách vận chuyển hàng hoá không biết đã xảy ra chuyện gì, tất cả đều đứng yên tại chỗ, giống như bị chết máy.

Dễ dàng đến trụ sở chính của Trạm Chuyển Phát Nhanh Hải Lam Tinh như vậy sao?

Thời Dư sững sờ nghĩ, lại nghe Tạ Dữ Nghiên nói: “Đi lên, nhưng trên đó không an toàn, cái này cho cô.”

Trên tay anh có mấy thanh tinh thể màu đỏ, đó là thanh năng lượng, là nguồn năng lượng của súng năng lượng, hơi giống băng đạn.

Hai mắt Thời Dư sáng lên, cô lập tức nhận lấy, nhưng cô nhanh chóng nhận ra rằng “không an toàn” và “cực kỳ có thể” trong miệng anh là ám chỉ những con quái vật đột nhiên xâm chiếm Hải Lam Tinh.

Cô nhận thanh năng lượng, liền cầm cổ tay anh: “Chỉ hai chúng ta?”

Giờ hối hận còn kịp không?

Anh đẹp trai gật đầu.

Thời Dư vội vàng nói: “Nhưng em chỉ là bù nhìn!”

“Đó không phải là vấn đề.”

Thời Dư: “...”

Hình như Tạ Dữ Nghiên cũng không quan tâm đến suy nghĩ của cô, bước qua cô đi vào thang máy.

“Anh đến đây làm gì?” Thời Dư đi theo sau Tạ Dữ Nghiên, tay cầm súng năng lượng, vừa quan sát xung quanh.

“Kiểm tra hàng hoá.” Tạ Dữ Nghiên nói thẳng.

Thời Dư nói “Ồ” một tiếng, không tiếp tục hỏi nữa.

Biết ít chuyện là được rồi, biết càng nhiều thì chết càng thảm.

Tòa nhà Trạm Chuyển Phát Nhanh Hải Lam Tinh rất cao và chiếm diện tích cũng rất lớn, hình như ở đây không bị giống loài không biết xâm chiếm, khu vực xung quanh rất yên tĩnh, tất cả những người máy phụ trách vận chuyển hàng hóa và giao hàng đều duy trì bộ dáng đang làm việc, không biết có phải là do trung tâm của Trạm Chuyển Phát Nhanh Hải Lam Tinh bị đóng hay không.

Hình như Tạ Dữ Nghiên rất rõ nơi này, không chút do dự, anh đi qua từng con đường, nhưng mà Thời Dư cảm giác được thể lực của anh đang giảm xuống, và bước chân cũng trở nên nặng nề hơn.

Rất nhanh, hai người đi đến một hành lang cực kỳ rộng lớn, sở dĩ nói rộng lớn là vì chiều cao mấy chục thước*, chiều rộng cũng gần bằng chiều cao, cũng không biết để làm gì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 21%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)