Thời Dư chủ động cho anh ta bậc thang.
Ba Đức đại tá im lặng nhìn chằm chằm cô vài giây, cuối cùng đành sai người đi chuẩn bị bữa tối với vẻ mặt khó coi.
Thời Dư lập tức cười thật tươi lộ hai hàm răng trắng: “Đúng rồi đó, giải quyết mọi việc trong hòa bình không phải được rồi sao? Cần gì phải chém chém giết giết uy hiếp mạng sống người khác, thật khiến người ta sợ muốn chết!”
Ba Đức đại tá nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo nói: “Tốt nhất là cô đừng chơi tôi!”
Thời Dư giơ ngón trỏ lên lắc lắc, rồi lại cúi đầu nhỏ giọng thảo luận với Tạ Giang Táp về những nơi có đồ ăn ngon, hai người họ ông nói gà bà nói vịt một lúc, nói từ trời nam đến biển bắc của Liên bang luôn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây