Thời Dư thống khổ nhắm mắt lại, nhân sinh không còn gì luyến tiếc cắt đứt liên lạc.
Thế giới của người trưởng thành thật phức tạp, bà đây vẫn còn là trẻ con mà.
Hai ngày sau, Thời Dư dưới nụ cười híp mắt của Lâm Tạ và Ôn Nhược Nhạn, cõng túi không gian tiến vào cảng Hải Lam Tinh.
Nói thật, cô đoán hai người này không phải đến tiễn mà là giám sát cô, ngăn cô không lén trốn đi.
Thời Dư quay lưng về phía họ vẫy tay, Lâm Tạ lại bỗng nhiên chạy đến níu túi không gian của cô lại nói: “Có lẽ sau này em sẽ đến Thủ Đô Tinh, nếu có cơ hội, giúp tôi gặp một người đưa cho cô ấy một bó hoa, tôi sẽ gửi địa chỉ cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây