Thế nhưng…
“Em ổn mà.” Dư Thiên Việt gật đầu, mắt sáng tai thính mà nhìn quanh: “Nhờ có người giúp đỡ đấy, mà nói này… cứu tinh của chúng ta đâu rồi?”
Ánh mắt ngước nhìn của Thịnh Liên Vân thoáng chùng xuống.
Liên quan đến Dư Thiên Việt, một suy đoán khiến anh cảm thấy nặng nề lại càng lúc càng chắc chắn.
“Ở đây này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây