Dư Thiên Việt từ tốn mỉm cười: “Đôi khi số phận lại thú vị như vậy đấy.”
“Hai mươi năm trước, ông ta đã giao con ruột của mình cho Tinh Quyền, để mặc cho một đứa trẻ vốn có tiềm năng trở thành cấp S biến thành một kẻ phế vật cấp E, chịu đủ mọi sự khinh thường.
Hai mươi năm sau, đứa con mang dòng máu của ông ta đứng trước mặt ông ta, gián tiếp khiến ông ta mất đi cấp bậc tinh thần lực và thể chất, để ông ta trả giá cho những tội lỗi mình gây ra trong suốt nửa đời. Thật phù hợp, phải không?”
Trạch Diệp Lương khẽ cau mày, cảm thấy một chút đau xót trong lòng.
Cô thản nhiên, bình tĩnh và khách quan như thể đang kể về chuyện xảy ra với người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây