“Trình Hoằng Nghị!” Trạch Diệp Lương gọi phó quan bên cạnh: “Ngay khi buổi tiệc mừng kết thúc, thì đưa họ đến căn cứ quân sự ngay.”
“Rõ!” Trình Hoằng Nghị lập tức đáp lại.
Trên mu bàn tay của Lộ Như Hứa, dấu vết hình nhánh cây mờ dần rồi biến mất hoàn toàn.
Dư Thiên Việt buông tay Lộ Như Hứa ra, lúc này mới cảm nhận bầu không khí xung quanh có gì đó không đúng.
Cô hơi nghiêng đầu, qua khe hở của tán cây xanh, thấy rất nhiều ánh mắt tò mò đang dõi theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây