La Chí Thành kiễng chân vẫy tay chào tiễn hai người, rồi ngay khi quay mặt lại nhìn Dư Thiên Việt thì lập tức thay đổi thái độ, mũi hếch lên trở, trở mặt ngay tức thì.
Dư Thiên Việt nhìn anh ta từ một kẻ nịnh bợ biến thành người tự cao chỉ trong một giây, cô thầm nghĩ, nếu anh ta sống ở thế kỷ 21, chắc chắn có thể sống được bằng nghề hài kịch.
“Dư Thiên Việt, em Thiên Việt à.” La Chí Thành nâng cằm hai tầng lên và tiến lại gần Dư Thiên Việt, ánh mắt khinh thường nhìn cô từ trên cao: “Tôi nhớ là một năm trước, khi Dư phu nhân muốn giới thiệu em cho tôi, em vẫn còn là một đứa nhóc không ra gì, không ngờ…”
Tên nịnh bợ đi theo La Chí Thành là Lưu Phối, liền cười đáp lời: “Một năm sau, em coi như đã có chút nhan sắc rồi, đủ để lọt vào mắt xanh của anh Thành rồi đấy.”
[??]
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây