Phương Tri Ý mím môi lặng lẽ quan sát người đang đội mũ cho mình, ngũ quan sâu sắc, đôi mắt đen láy, hàng lông mày thanh tú, khóe môi anh vẫn còn vương nụ cười, đường nét xương hàm sắc nét lưu loát, khi nói chuyện giọng nói trầm thấp dễ nghe, vô cùng êm tai.
Anh ấy có vẻ rất tốt với mình.
“Được rồi, Dương Dương cảm nhận xem, có bị chặt không?”Bùi Từ đột nhiên ngẩng đầu lên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cô gái nhỏ lại hỏi một câu.
Tim Phương Tri Ý run lên, sau đó cô đưa hai tay kéo vành mũ, giấu khuôn mặt hoảng hốt của mình dưới vành mũ mới nhỏ giọng nói: “Không chặt ạ.”
“Được, vậy chúng ta đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây