Anh liên tục hỏi khiến Điềm Điềm không thể lên tiếng.
Nhưng Tịch Kính không để cô tránh né, tiếp tục hỏi: “Điềm Điềm, vì thích em nên ngay cả bạn cũng không được làm sao? Anh khiến em ghét đến vậy sao?”
“Không phải.” Ngược lại cô cảm thấy lúc đầu mình có chút hảo cảm với Tịch Kính: “Em không ghét anh.”
Tịch Kính nghe cô nói không ghét mình, vẻ mệt mỏi bệnh tật cuối cùng cũng lộ ra một tia tươi cười, mấy ngày nay anh đã tự kiểm điểm rất nhiều, anh chưa từng thích người nào, cho nên cũng không biết phải che giấu tình cảm này như thế nào, thậm chí còn không tuần tự tiến triển, nóng lòng muốn cho đối phương biết tình cảm của mình.
Anh nghĩ người bình thường chắc chắn sẽ cảm thấy không thể tin nổi, huống hồ Điềm Điềm vốn là người rất có chủ kiến, cô ấy xinh đẹp như vậy, ở đâu cũng là người nổi bật nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây