“Ừm, hôm nay Điềm Điềm đi chơi với bạn ở đường Vân Thiên, chín giờ tôi phải đến đón em ấy.” Những năm gần đây, diện tích Bắc Kinh đã tăng gấp ba lần, từ đây đến đường Vân Thiên phải mất gần nửa tiếng lái xe, sắp đến Tết rồi đường còn rất tắc.
“Điềm... em gái cậu về rồi à?”
“Ừm, về được gần một tuần rồi.”
Nói không buồn thì chắc chắn là giả, vì anh ấy không nằm trong phạm vi thông báo của cô bé nhưng con đường này là do anh tự chọn, từ trước đến nay chỉ là anh tự đa tình, hình như cô cũng chưa từng đáp lại anh một cách trực diện, nghĩ đến lúc hai người chia tay thì thực ra chẳng là gì cả.
Vì vậy, mặc dù trái tim đau nhói nhưng Tịch Kính vẫn để Bùi Châu đi đón người trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây