Cuối cùng, chuyện này ầm ĩ đến tai Thái Thiệu Hoài, nhìn Phùng Thừa Nghĩa, ông ta tức đến bật cười, chỉ đưa tay vỗ vai Phùng Thừa Nghĩa: “Lão Phùng này, chuyện này mà cậu xử lý không tốt, sợ rằng không chỉ con cậu bị hủy hoại, mà cả phi đội bay của chúng ta cũng sẽ có một cục tức, nói ra lời này tôi không nên nói, là chính ủy của căn cứ, bình thường làm công tác giáo dục chính trị, kết quả giác ngộ của gia quyến lại như vậy, không thể phục chúng được.”
“Chuyện này tôi nhất định phải có lời giải thích với phi đội bay của chúng ta.” Phùng Thừa Nghĩa nói xong cũng cảm thấy xấu hổ, bản thân mình cũng không biết tại sao lại thành ra như vậy.
Thái Thiệu Hoài nghĩ đến con mình, đứa cháu ngoại của mình lớn hơn con của chính ủy một chút, rõ ràng là đứa trẻ hoạt bát đáng yêu lại gặp phải tai ương như vậy, không biết nên nói gì: “Còn con của cậu, cậu không thể để con mình hủy hoại cả đời được chứ?”
Phùng Thừa Nghĩa đương nhiên biết, những năm này ông vẫn luôn cho rằng Trương Nhân Nhân chỉ thích nâng cao đạp thấp, không ngờ lại biến thái như vậy, bất kể là vì mình hay vì con, cuộc hôn nhân này e là phải ly hôn.
Chuyện này cụ thể thế nào thì Phương Tri Ý không quan tâm nữa, sau lần trước, những người trong tổ bay thử đã đến nhà cô ăn cơm, sau đó Thái Thiệu Hoài lại đích thân mời mọi người ăn cơm, lần này mới coi như tiễn mọi người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây