Ông nhìn con gái một cái thật sâu rồi hừ lạnh một tiếng: “Thật là hòa thuận, thế mà dám dạy con trai mình nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, nếu để người khác biết được thì Phùng Thừa Nghĩa tôi sẽ là người chuyên đi nịnh bợ, sợ rằng chức chính ủy này cũng là nịnh bợ mà có? Vậy thì chính ủy của tôi cũng làm đến cùng thôi.”
“Không phải...” Không có lời nào đáng sợ bằng câu này, Trương Nhân Nhân sợ nhất là chồng mình không làm được chính ủy, vội lắc đầu: “Lão Phùng, em không có ý hại anh.”
Phùng Thừa Nghĩa có thể không biết suy nghĩ của Trương Nhân Nhân sao? Dù sao cũng đã kết hôn nhiều năm như vậy, chỉ là những chuyện trước đây ông đều có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, không ngờ cô ta lại càng ngày càng quá đáng.
Ông không để ý đến tiếng khóc của Trương Nhân Nhân: “Không có ý hại tôi, làm toàn những chuyện hại tôi, Trương Nhân Nhân là tôi quá nuông chiều cô.” Nói xong thì gọi cảnh vệ đến: “Anh thu dọn đồ đạc đi, về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày.”
“Lão Phùng...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây