Mọi người vừa chịu một bụng tức, quay đầu được gia đình đội trưởng đối xử như người thân, nói không cảm động là giả, càng coi đây là nhà mình, từng người không rảnh tay cởi áo khoác rồi cùng nhau làm việc.
Nhìn thấy mọi người chăm chỉ và cầu tiến như vậy, Lý Đoan Ngọc lắc đầu: “Trương Nhân Nhân đó bắt nạt người khác quá rồi.”
Tống Trinh tức giận nói: “Ai nói không phải chứ, hy vọng lão Phùng có thể xử lý tốt, nếu xử lý không tốt sợ rằng sẽ làm lạnh lòng chiến sĩ.”
Phùng Thừa Nghĩa đợi mọi người rời khỏi nhà mới bước nhanh kéo Trương Nhân Nhân vào nhà, ném mạnh xuống đất: “Cô xem xem cô làm ra chuyện tốt đẹp gì rồi.”
Từ khi Trương Nhân Nhân kết hôn đến giờ chưa từng bị đối xử như vậy, tính tình Phùng Thừa Nghĩa cũng coi như tốt, dù có nổi giận cũng chưa từng động tay, cô ngã xuống đất nhìn hai đứa con gái riêng đứng ở cửa bếp, lập tức cũng nổi giận: “Tôi làm gì chứ? Phùng Thừa Nghĩa anh có lương tâm không, tôi làm những điều này đều là vì ai? Còn không phải vì anh sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây