Nhà anh ta ở gần biển, hàng năm bố mẹ đều phơi rất nhiều loại hải sản khô gửi cho anh ta, ở biển thì những thứ này không có gì nhưng ở biên cương thì lại là thứ mới lạ, ngay cả bếp không quân cũng không có những thứ này.
Nghe nói có hải sản thì mọi người thực sự rất phấn khích, đặc biệt là có hai người đã từng đến nhà đội trưởng của mình ăn, bào ngư sốt đỏ, hải sâm xào hành, tôm hùm đất cay tê... Tay nghề của chị dâu lại tốt, họ cũng là người bản địa, lần đầu tiên ăn món đó đến bây giờ vẫn còn thèm.
Nhưng chị dâu là nghiên cứu viên cũng bận rộn như họ, thực sự không tiện đi ăn ké nữa, bây giờ nghe chính ủy Phùng mời khách, chắc cũng là ăn những thứ này, từng người đều là những chàng trai trẻ, mặc dù bếp không quân nấu ăn ngon nhưng sau một ngày huấn luyện cũng đói không chịu được, nghe nói đồ ăn thì rất phấn khích, đặc biệt là những món ăn mà họ mong ngóng.
“Cảm ơn chính ủy Phùng.”
Trong tiếng cảm ơn liên tục chính ủy Phìng rời đi, Bùi Từ dặn dò vài câu cũng chuẩn bị về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây