Bùi Từ nghiêng người, không để cô tự làm: “Anh đút cho em.” Mặc dù dịu dàng nhưng không cho phép từ chối.
Lúc này Tống Trinh ở bên cạnh giúp đỡ: “Dương Dương, để Tiểu Từ đút cho con, bát to như vậy, cầm mỏi tay lắm, bây giờ con đang ở cữ, không được để khớp bị mỏi.”
Sau khi Phương Tri Ý sinh hồi phục khá tốt, nằm viện quan sát hai ngày thì chuẩn bị xuất viện, mặc dù từ bệnh viện căn cứ về nhà không quá xa, nhưng Bùi Từ không muốn để cô đi bộ, nên lái xe đến đón cô ở cửa, cuối cùng cả đoạn đường xuống xe vào nhà đều là anh bế cô đi, cuối cùng đặt cô lên giường rồi anh còn nhỏ giọng nói: “Mẹ nói đi nhiều quá sẽ mắc bệnh ở cữ, sau này em chỉ đi lại trong sân và trong nhà thôi.” Những nơi khác chắc chắn không được.
“Biết rồi.” Phương Tri Ý phát hiện người này càng ngày càng lắm lời.
Nhưng có Bùi Từ ở bên, Phương Tri Ý cũng không thấy ở cữ khó chịu lắm, điều khó chịu duy nhất là bị hai bà mẹ giám sát không cho tắm gội, lúc này thời tiết tuy đã mát mẻ hơn, nhưng một tháng không tắm gội, không phải sẽ khiến người ta hôi thối sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây