Bọn họ ở ngoài khó chịu, Phương Tri Ý cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, nằm lên giường chờ sinh cô mới cảm thấy thật muốn mạng, chị dâu ở bên cạnh bầu bạn, nắm tay cô, dùng kiến thức bác sĩ không ngừng bảo cô điều chỉnh hơi thở.
Bác sĩ đỡ đẻ là chị dâu giúp cô tìm, là một bác sĩ có kinh nghiệm lại dịu dàng, nhưng điều đó cũng không thể bù đắp được cơn đau trên người cô, đặc biệt là cuối cùng cô cảm thấy xương cốt mình như muốn nổ tung.
Lúc đầu còn có niềm tin mãnh liệt chống đỡ cô, cuối cùng chỉ có thể dựa vào việc mắng Bùi Từ, mặc dù đứa trẻ cũng là cô muốn sinh, nhưng đau đớn đều do một mình cô chịu, vốn đã được chồng chiều chuộng vô bờ bến, lúc này có hơi không buông tha.
Nhưng cô tưởng mình đã mắng ra tiếng, sau này mới biết cô căn bản không có sức mở miệng, trong đầu luôn hỗn loạn, cuối cùng một tiếng khóc vang dội làm xáo trộn suy nghĩ của cô.
Xung quanh đều là tiếng chúc mừng, nhưng Phương Tri Ý đã không còn sức lực, mãi đến khi chị dâu bế đứa trẻ đến áp vào mặt cô: “Bảo bối hôn mẹ đi! Mẹ vất vả rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây